Thứ Ba, 15 tháng 10, 2013

THU ĐÃ VỀ RỒI PHẢI KHÔNG ANH ???


Thu đả về rồ phải không anh ?
Khóm Cúc vàng đã đan xen lối
Em thấy lòng mình còn nguyên nông nỗi

Nhớ nhớ quên quên day dứt dâng trào


Thu đã về lá chưa đổ xôn xao
Chơi vơi quá rảo mình trên góc phố
Lệ em rơi theo mùa lá đổ
Nghe dại khờ len lén niềm riêng

Em ước nhiều cho tim mãi ngủ yên
Cho năm tháng theo mùa thu chết
Đường tình em đi vẫn chưa là chấm hết
Em cúi đầu ngồi đếm thu sang

Lại một mùa thu nữa phải không anh ?
Em ngồi nhặt lá vàng biết bao mùa nữa ...
Tình yêu ơi !
Xin chớ là ngọn gió
Bồng bềnh chi cho thu úa mong chờ !!??

NGÀY TRỞ LẠI !



NGÀY TRỞ LẠI !

Ngày trở lại với mùa thu Hà Nội
Lá chưa thay vẫn quyến rủ mặt hồ
Nắng thu vàng nhuộm gợn sóng lô xô
Hoàn Kiếm Hồ Tây níu em trở lại

Tại người Hà Nội cho em yêu biết mấy
Thương ngõ phố xưa rong ruỗi chiều tà
Giọng ai trầm gieo rắc bản tình ca
Hà Nội nhớ Hà Nội yêu cháy bỏng

Người con gái phương nam xao động
Gót chưa xa nên lại muốn quay về
Nước Sông Hồng rào rạt vỗ bờ đê
Anh vỗ vào em rung rinh khóe mắt

Người thương người đó là sự thật
Dẫu xa xôi nhưng quá đỗi nồng nàn
Xích lại gần nhau để đón thu sang
Thu Hà Nội tình yêu và kỷ niệm

Hẹn lại nhé lần sau em đến !
Nào chị nào em nào những bạn bè
Bước đường đời em còn lắm đam mê
Chào Hà Nội Chào mùa thu đẹp nhất

PHƯƠNG ẤY TRONG EM

PHƯƠNG ẤY TRONG EM

Nhìn về phương ấy xa xôi
sao lòng em thấy nhân đôi miền tình
Câu quan họ khóm trúc xinh
Nón quai thao dệt bóng hình trong mơ
Sông Cầu nước chảy lơ thơ


Một lần em ghé ngẫn ngơ thật rồi !

Đền Đô cảm xúc bồi hồi
Giống nòi nước Việt ngàn lời tri ân
Vua quan với những tướng quân
Rạng danh máu Việt vang ngần tiếng thơm

Nhớ người Kinh Bắc sớm hôm
Đồng chiêm mẫy hạt chén cơm ngọt lừng
Người ơi có nhớ xin đừng ...
Thả em bối rối nơi vùng vắng anh !

Thu về nhưng lá còn xanh
Vương trong gió thoảng mong manh hỡi người
Chớ là kẻ ngược người xuôi
Cho em buồn tủi nụ cười vỡ ra ...

Mến thương xứ sở Bắc Hà
Sài Gòn xích lại cho ta ấm lòng
Một lần gặp vạn lần mong
Người ơi xin chớ thay lòng khổ em !!!???

RÓT NHỚ VÀO THU

RÓT NHỚ VÀO THU

Em rót hết nỗi nhớ vào thu
Nơi phương anh nghìn trùng cách trở
Mặt Hồ Tây chiều nghiêng sóng vỗ
Gió gọi về se sắt nỗi niềm riêng

Nỗi nhớ Sài gòn em chưa kịp đặt tên
Nhưng cũng đủ ấm lòng ai Hà Nội
Bao lần ra mà em chưa kịp nói
Dấu vào lòng anh có biết không anh ?

Phố thu vàng anh dắt lối vòng quanh
Hồ Gươm soi bóng hình em nơi ấy
Mỗi chiều ra anh có nhìn sẽ thấy
Sợi tóc vương đầu nhánh liễu rụt rè

Nụ cười em toát hết cả đam mê …
Sao anh chẳng níu tình em ở lại
Dẫu qua hết thưở một đời con gái
Vẫn mênh mang nơi chốn Hà Thành

Em sẽ về mang trọn mối tình anh
Em dấu kỹ không cho ai nhìn thấy
Chỉ có tình yêu làm cho em bùng dậy
Thổn thức say nơi phía ấy thu vàng !!!