Thứ Tư, 3 tháng 8, 2016

Cảm xúc

Đã  lâu  lắm  rồi  mình  chẳng  vào  đây, chẳng  còn  cảm xúc để  viết  gì  nữa, kể  từ  ngày  Người  rời  bỏ  ta mà  đi,muốn  viết  nhiều  lắm nhưng  chẳng  thành câu, nước  mắt  cứ  lăn dài... bây  giờ  cảm giác  đau ấy  lại  ùa  về... phải  chăng  đó là  duyên  phận và  định mệnh... thôi  thì  phó thác  hết  cho định mệnh..... buông  tay để  Người  vui duyên  mới...tất  cả  là  kỷ  niệm  sẽ  không  bao giờ  quên...
.

Thứ Ba, 7 tháng 10, 2014

MAI ANH ĐI

Mai anh đi cõi lòng em nức nỡ
Giấc mơ nồng tan vỡ kể từ đây
Giọt lệ sầu rung nhẹ đôi bờ vai
Em cầu chúc cho anh tròn hạnh phúc

Mai anh đi tiếng lòng em thổn thức
Dòng sông buồn không thấy bóng người đưa
Có một người lặng lẽ dưới cơn mưa
Nghe đau đớn tình yêu đang lịm chết

Mai anh đi tình duyên ta đã hết?
Kỷ niệm buồn năm tháng có nhạt phai?
Một cánh diều oằn oãi vừa đứt dây
Bay bay mãi giữa khung trời xa thẳm

Mai anh đi tình xưa thành dĩ vãng
Nụ hôn nào buốt giá trái tim em
Rồi từng đêm gió lạnh thổi qua rèm
Ôm thương nhớ bóng hình anh trọn kiếp...

...Viết cho nhật ký yêu thương...
7/10/2014

Đây là tất cả những nổi niềm em dành trọn cho anh...dù bất cứ nơi nào trái tim em luôn bên cạnh anh và mãi mãi như thế...



Thứ Hai, 12 tháng 5, 2014

ĐÊM TĨNH MỊCH


ĐÊM TĨNH MỊCH

Tôi ngồi đây giữa đêm buồn tĩnh mịch
Đêm Sài Gòn lặng lẽ bóng trăng soi
Tâm hồn tôi lạnh giá quá đơn côi
Nhìn sao sáng với muôn ngàn câu hỏi

Xin thời gian đừng bao giờ đi vội
Con tim này không mộng mị đi hoang
Để màu xanh cho mi mắt thêm ngoan
Hồn không lạc đi vào muôn tinh tú

Hãy khép mắt cho tâm hồn đi ngủ
Đừng bận lòng với những chuyện không hay
Mặt trời lên rạng rỡ cả một ngày
Đời sẽ đẹp không còn gì hối tiếc!

Thứ Tư, 2 tháng 4, 2014

BỐN MƯƠI XUÂN !!!


Một mùa xuân đi qua một tuổi đời cộng lại
Nét đoan trang có khác độ xuân thì
Con đường tình gồng gánh bước em đi
Ngoái nhìn lại đã thấy mình khôn lớn
Thắm thoắt đếm những mùa xuân chộn rộn
Nét thơ ngây như những tháng năm nào
Tiếng thì thầm mà em đã gởi trao
Anh đã nhận nhớ đừng quên anh nhé !
Hồn tươi trẻ như gió xuân nhè nhẹ
Em trao anh ru mộng hạnh phúc nhà
Dù đường đời dẫu bão táp phong ba
Ráng gượng dậy chống chọi mùa thề ước
Bốn mươi xuân em như dòng nước ngược
Đi về đâu rồi sẽ biết về đâu ...
Đêm chập chùng đôi mắt chẳng chìm sâu
Bề bộn quá khó tầm tay chèo lái
Bốn mươi xuân em không là ... Con gái !?
Thiếu phụ buồn theo khóe mắt em cay
Tình phũ phàng hay có những miền say
Quay quắt nhớ biết bao điều quên nhớ
Tấm chân dung đã vẽ nên điều đó ...
Em tôn thờ những kỷ niệm ngang qua
Lòng nhẹ buồn đếm lại những xót xa
Màu hạnh phúc đợi tay người biết giữ ... !!!

TRẢ LỜI ANH

Bao hôm rồi lòng em nhiều nghĩ ngợi
Phân vân hoài chưa biết trả lời sao
Trả lời sao cho hai đứa khỏi u hoài
Cho anh đó em đây không hờn giận
Anh biết hôn em buồn nhiều thân phận
Thân phận em sao lắm sự đau buồn
Em không sắc không tài không gì cả
Nên yêu anh em đâu thốt nên lời
Còn nếu bảo tim em chưa mở ngỏ
Thì anh ơi ! em đã tự dối lòng
Nếu yêu anh em sẽ nguyện sẽ chờ mong
Nhưng không thể vì em là gái xấu
Nếu bảo yêu em nhưng mà anh có thấu
Người anh yêu không nhan sắc trên đời
Hay mặc cãm hoài nghi trong cuộc sống
Và hay buồn trong chiều xuống mây bay
Đời của em là đời kẻ trắng tay
Còn anh đó công danh nay sang cả
Nên anh yêu để rồi em không trả
Duyên không thành anh đừng trách nhe anh
Trả lời anh với tất cả lòng thành
Yêu anh lắm nhưng mà không có dám
Vì em là kẻ mang tâm hồn u ám
Nên yêu anh em không thốt nên lời.

Thứ Tư, 26 tháng 2, 2014

XIN ANH ĐỪNG CHẠM TAY

XIN ANH ĐỪNG CHẠM TAY .

Đừng chạm tay vào ngày hôm qua nhé!  
Khi kỉ niệm đã đổi thành khúc mưa  
Khi bóng hình em đã không là thực  
Em trở về là em của lúc xưa .

Anh cũng đừng chạm tay vào cơn mưa!  
Mưa sẽ nhắc mưa sẽ làm anh nhớ  
Giọt nước mắt em ngày qua rơi mãi  
Tiếng nấc nào cứ nghẹn ngào chưa thôi.  

Mai xa rồi … anh cũng nên quên thôi!  
Đừng quan tâm ân cần em tới vậy  
Em có sao như anh vẫn thấy đấy!  
Vẫn luôn cười sống tốt phải không anh ?  

Đừng chạm tay vào hôm qua dang dở!  
Chuyện tình mình thay đổi được gì đâu  
Hãy bước đi xin anh đừng quay lại  
Dù cuối đường em lạc lối … Chông chênh.