Thứ Tư, 2 tháng 4, 2014

BỐN MƯƠI XUÂN !!!


Một mùa xuân đi qua một tuổi đời cộng lại
Nét đoan trang có khác độ xuân thì
Con đường tình gồng gánh bước em đi
Ngoái nhìn lại đã thấy mình khôn lớn
Thắm thoắt đếm những mùa xuân chộn rộn
Nét thơ ngây như những tháng năm nào
Tiếng thì thầm mà em đã gởi trao
Anh đã nhận nhớ đừng quên anh nhé !
Hồn tươi trẻ như gió xuân nhè nhẹ
Em trao anh ru mộng hạnh phúc nhà
Dù đường đời dẫu bão táp phong ba
Ráng gượng dậy chống chọi mùa thề ước
Bốn mươi xuân em như dòng nước ngược
Đi về đâu rồi sẽ biết về đâu ...
Đêm chập chùng đôi mắt chẳng chìm sâu
Bề bộn quá khó tầm tay chèo lái
Bốn mươi xuân em không là ... Con gái !?
Thiếu phụ buồn theo khóe mắt em cay
Tình phũ phàng hay có những miền say
Quay quắt nhớ biết bao điều quên nhớ
Tấm chân dung đã vẽ nên điều đó ...
Em tôn thờ những kỷ niệm ngang qua
Lòng nhẹ buồn đếm lại những xót xa
Màu hạnh phúc đợi tay người biết giữ ... !!!

TRẢ LỜI ANH

Bao hôm rồi lòng em nhiều nghĩ ngợi
Phân vân hoài chưa biết trả lời sao
Trả lời sao cho hai đứa khỏi u hoài
Cho anh đó em đây không hờn giận
Anh biết hôn em buồn nhiều thân phận
Thân phận em sao lắm sự đau buồn
Em không sắc không tài không gì cả
Nên yêu anh em đâu thốt nên lời
Còn nếu bảo tim em chưa mở ngỏ
Thì anh ơi ! em đã tự dối lòng
Nếu yêu anh em sẽ nguyện sẽ chờ mong
Nhưng không thể vì em là gái xấu
Nếu bảo yêu em nhưng mà anh có thấu
Người anh yêu không nhan sắc trên đời
Hay mặc cãm hoài nghi trong cuộc sống
Và hay buồn trong chiều xuống mây bay
Đời của em là đời kẻ trắng tay
Còn anh đó công danh nay sang cả
Nên anh yêu để rồi em không trả
Duyên không thành anh đừng trách nhe anh
Trả lời anh với tất cả lòng thành
Yêu anh lắm nhưng mà không có dám
Vì em là kẻ mang tâm hồn u ám
Nên yêu anh em không thốt nên lời.