Tình anh em hiểu từ lâu
Lời thề ngày đó khắc sâu trong
lòng
Dẫu xa trời biển mênh mông
Mùa xuân én lượn đoá hồng anh
trao
Vắng anh lòng thấy nao nao
Gởi vào giọt nhớ đêm thao thức
buồn
Thả hồn vào chữ lệ tuôn
Vần thơ em gởi nổi buồn nhớ
anh...
Viết cho yêu thương.....
Chủ Nhật, 6 tháng 1, 2013
CÔ ĐỘC
Gió xuân lành lạnh bóng trăng mờ
Sương bạc trời xuân buốt lòng thơ
Trước cảnh đêm xuân trời thanh vắng
Bóng cô đơn chan chứa nguồn thơ
Đêm đã khuya trăng tàn xế bóng
Biết cùng ai san sẻ nổi lòng
Đêm thanh vắng mối sầu cô độc
Chỉ biết say thơ với hương lòng
Ôi ! thân ta sao lắm vui buồn
Giữa trời im ắng mùa xuân
Ta cảm thấy lòng ta buốt lạnh
Nổi lòng này ai biết ai hay
Chị Hằng ơi ! thông cảm cùng chăng?
Chị hãy mau bước xuống cõi trần
Tôi với chị đồng tình cô độc
Ta cùng nhau kết bạn "Thanh Hằng"
Hoaithuong
Sương bạc trời xuân buốt lòng thơ
Trước cảnh đêm xuân trời thanh vắng
Bóng cô đơn chan chứa nguồn thơ
Đêm đã khuya trăng tàn xế bóng
Biết cùng ai san sẻ nổi lòng
Đêm thanh vắng mối sầu cô độc
Chỉ biết say thơ với hương lòng
Ôi ! thân ta sao lắm vui buồn
Giữa trời im ắng mùa xuân
Ta cảm thấy lòng ta buốt lạnh
Nổi lòng này ai biết ai hay
Chị Hằng ơi ! thông cảm cùng chăng?
Chị hãy mau bước xuống cõi trần
Tôi với chị đồng tình cô độc
Ta cùng nhau kết bạn "Thanh Hằng"
Hoaithuong
EM ĐI RỒI
Em đi rồi anh có buồn không?
Còn em đây tê tái cõi lòng
Lệ em rơi anh ơi có biết?
Suốt chặn đường em luôn nhớ anh
Chân bước đi mà dạ bảo đừng
Nhưng biết sao thời gian ngăn cách
Cắn chặt môi cố ngăn nước mắt
Không dám nhìn anh lúc em đi
Ra khỏi cổng em đã bậc khóc
Như trẻ con lạc mất đồ chơi
Thôi thì đành xa cách anh ơi
Đêm cô đơn mình em lẽ bóng
Tuổi phận mình luôn phải hẩm hiu
Xuân chưa qua sao lại buồn thiu
Mong một ngày ta cùng chung bóng
Hơi ấm môi mềm ta lại bên nhau.....
Còn em đây tê tái cõi lòng
Lệ em rơi anh ơi có biết?
Suốt chặn đường em luôn nhớ anh
Chân bước đi mà dạ bảo đừng
Nhưng biết sao thời gian ngăn cách
Cắn chặt môi cố ngăn nước mắt
Không dám nhìn anh lúc em đi
Ra khỏi cổng em đã bậc khóc
Như trẻ con lạc mất đồ chơi
Thôi thì đành xa cách anh ơi
Đêm cô đơn mình em lẽ bóng
Tuổi phận mình luôn phải hẩm hiu
Xuân chưa qua sao lại buồn thiu
Mong một ngày ta cùng chung bóng
Hơi ấm môi mềm ta lại bên nhau.....
NHỚ ANH
Vắng nhau rồi con chữ cũng buồn
Bàn phím câm lặng biết tỏ cùng ai
Ngày buồn sao cái nhớ cứ dài?
Thả hồn bay bổng hướng về nơi xa
Chiều nay dạo trên bến sông Trà
Gió hiu hiu thổi qua cầu tương tư
Mặt sông con nước trôi từ từ
Xa xa cánh nhạn khuất vào non cao
Vắng nhau sao lòng cứ hanh hao
Màn đêm buông xuống sao lòng lẽ loi
Trầm ngâm lệ em lại muốn rơi
Gởi vào câu nhớ câu chờ đợi nhau
Anh ơi ! xin giữ mãi nhịp cầu
Vững tin mọi bước em là của anh
Đêm nay mình em ngắm trăng thanh
Gởi về nơi ấy nhớ anh thật nhiều....
Bàn phím câm lặng biết tỏ cùng ai
Ngày buồn sao cái nhớ cứ dài?
Thả hồn bay bổng hướng về nơi xa
Chiều nay dạo trên bến sông Trà
Gió hiu hiu thổi qua cầu tương tư
Mặt sông con nước trôi từ từ
Xa xa cánh nhạn khuất vào non cao
Vắng nhau sao lòng cứ hanh hao
Màn đêm buông xuống sao lòng lẽ loi
Trầm ngâm lệ em lại muốn rơi
Gởi vào câu nhớ câu chờ đợi nhau
Anh ơi ! xin giữ mãi nhịp cầu
Vững tin mọi bước em là của anh
Đêm nay mình em ngắm trăng thanh
Gởi về nơi ấy nhớ anh thật nhiều....
HỒI ỨC
Thời gian dìu em về Quảng Ngãi
Nghe gió ru mộng ước chiều nghiêng
Thấp thoáng bóng người nơi triền cát
Tiếng đàn ngân cùng giọng hát thôi miên
Phố nhỏ nhưng tình yêu rộng lớn
Sánh bước bên nhau mọi nẽo đường
Âm thanh quen thuộc nhưng chộn rộn
Ai có cùng ai nối tơ vương ...
Em về Quảng Ngãi chiều loang tím
Như trong bờ bãi những mong chờ
Nguồn nước Sông Trà đang ngọt lịm
Nhưng chẳng thể nào ngọt bằng thơ
Em hứng gió chiều nghe biển khát
Tình như ngọn sóng giữa chiều phai
Biết đâu đâu biết người trong mộng
Chưa rõ giai nhân một hình hài ...
Em lại vội vã xa Quảng Ngãi
Dấu chân để lại những lối mòn
Không biết bao lâu em trở lại?
Người mới quen người đã héo hon ...
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)