Gió xuân lành lạnh bóng trăng mờ
Sương bạc trời xuân buốt lòng thơ
Trước cảnh đêm xuân trời thanh vắng
Bóng cô đơn chan chứa nguồn thơ
Đêm đã khuya trăng tàn xế bóng
Biết cùng ai san sẻ nổi lòng
Đêm thanh vắng mối sầu cô độc
Chỉ biết say thơ với hương lòng
Ôi ! thân ta sao lắm vui buồn
Giữa trời im ắng mùa xuân
Ta cảm thấy lòng ta buốt lạnh
Nổi lòng này ai biết ai hay
Chị Hằng ơi ! thông cảm cùng chăng?
Chị hãy mau bước xuống cõi trần
Tôi với chị đồng tình cô độc
Ta cùng nhau kết bạn "Thanh Hằng"
Hoaithuong
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét