Chủ Nhật, 6 tháng 1, 2013

HỒI ỨC



Thời gian dìu em về Quảng Ngãi
Nghe gió ru mộng ước chiều nghiêng
Thấp thoáng bóng người nơi triền cát
Tiếng đàn ngân cùng giọng hát thôi miên

Phố nhỏ nhưng tình yêu rộng lớn
Sánh bước bên nhau mọi nẽo đường
Âm thanh quen thuộc nhưng chộn rộn
Ai có cùng ai nối tơ vương ...

Em về Quảng Ngãi chiều loang tím
Như trong bờ bãi những mong chờ
Nguồn nước Sông Trà đang ngọt lịm
Nhưng chẳng thể nào ngọt bằng thơ

Em hứng gió chiều nghe biển khát
Tình như ngọn sóng giữa chiều phai
Biết đâu đâu biết người trong mộng
Chưa rõ giai nhân một hình hài ...

Em lại vội vã xa Quảng Ngãi
Dấu chân để lại những lối mòn
Không biết bao lâu em trở lại?
Người mới quen người đã héo hon ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét