Em và Anh
Anh vô tình vào đời em trống trải
Thổi cho hồn cơn gió thắm mùa xuân
Tưới mát lòng em vùng đất khô cằn,
Em sống lại từ cõi đời hoang vắng.
Anh vô tình đến như từng giọt nắng
Thắp sáng đời trong bóng tối lặng câm,
Để đời em thôi đau khổ âm thầm
Thôi đẫm lệ trong chiều vàng nhung nhớ
Anh lặng lẽ mang cho em nhịp thở,
Để con tim thôi trăn trở xót xa,
Có chi đâu dù hạnh phúc thoáng qua,
Em vẫn thấy mình thật là may mắn
Anh gặp em nơi Huyền Không thanh vắng
Tâm vẫn sáng trong như ánh trăng rằm
Phải không anh? như tình xưa duyên cũ
Chợt tao phùng, rồi vội vã bứơc đi
Anh đã đến thì đừng đi anh nhé
Đừng để em lặng lẽ giữa cuộc đời
Đừng để lòng dằn vặt mãi không nguôi
Ta hãy sống cùng nốt trầm năm tháng...
H/T
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét